Kiều Nguyệt Nga đi cống gặp giặc Ô Qua (trích Hồi 17 “Truyện Lục Vân Tiên”)

Việt Nam / Lớp 9 » Nguyễn Đình Chiểu

Nội dung

Mười ngày đã tới ải Đồng[1],
Minh mông[2] biển rộng đùng đùng sóng xao.
Đêm nay chẳng biết đêm nào,
Bóng trăng vằng vặc bóng sao mờ mờ.
Trên trời lặng lẽ như tờ,
Nguyệt Nga nỗi nhớ tóc tơ[3] chẳng tròn.
Than rằng: “Nọ nước kìa non,
Cảnh thời thấy đó, người còn về đâu?”
Quân hầu đều đã ngủ lâu,
Lén ra mở bức rèm châu[4] một mình:
“Vắng người có bóng trăng thanh,
Trăm năm xin gửi chút tình lại đây.
Vân Tiên anh hỡi có hay?
Thiếp nguyền một tấm lòng ngay với chàng”.
Than rồi lấy tượng vai mang,
Nhắm dòng nước chảy vội vàng nhảy ngay.
[1] Ải Đồng: cửa ải Đồng Quan.
[2] Minh mông: mênh mông (phát âm theo tiếng miền Nam).
[3] Tóc tơ: kết tóc xe tơ, tức là nói tình nghĩa vợ chồng.
[4] Rèm châu: bức rèm có kết hạt ngọc, chỉ chung loại rèm quý.
Ô Qua: theo sách cổ, ở miền Châu Đốc, Hà Tiên (Nam Bộ) trước kia thường có giặc Qua-oa ở ngoài biển vào cướp phá. Quân Miến Điện xưa còn gọi là Ô Đỗ, cũng hay quấy phá miền Hà Tiên, Châu Đốc. Có thể Nguyễn Đình Chiểu đặt tên giặc Ô Qua là liên hệ tới những danh từ riêng này.